独霸一方 dú bà yī fāng 单独在一个地方或一个方面称霸。
横行霸道 héng xíng bà dào 横行:行动蛮横,倚仗暴力干坏事。霸道:蛮不讲理。倚仗权势,胡作非为,蛮不讲理。
称王称霸 chēng wáng chēng bà 王:帝王,君主。霸:霸主,古代诸侯联盟的首领。自称为君王、霸主。指以领袖自居。比喻狂妄自大,独断专行。
称王称帝 chēng wáng chēng dì 自称皇帝,成为最高统治者;做皇帝。
孤家寡人 gū jiā guǎ rén 孤家、寡人都是古代帝王的自称。现在用来比喻脱离群众,孤立无援的人。
道寡称孤 dào guǎ chēng gū 谓自封为王,称霸一方。